CHẾC LƯỢC NGÀ[/center]
Nguyễn Quang Sáng – nhà văn của Nam Bộ, ông rất am hiểu về cuộc sống và con người miền Nam. Tác phẩm của ông có rất nhiều thể loại như truyện ngắn, tiểu thuyết và đặc biệt là hai kịch bản phim rất nổi tiếng đó là : “Cánh đồng hoang” và “ Mùa gió chướng”. Chiếc lược ngà là một trong những truyện ngắn đặc sắc của ông. Truyện ngắn này được viết năm 1966 khi ông đang hoạt động ở chiến trường Nam Bộ, trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Nội dung truyện thể hiện tình phụ tử thiêng liêng, cao đẹp và sâu nặng của cha con anh Sáu trong hoàn cảnh ngặt nghèo, éo le của chiến tranh. Đồng thời giúp ta thấy được sự bất công của chiến tranh đem lại cho mọi người. Chiếc lược ngà là truyện ngắn giản dị nhưng chứa đầy sự bất ngờ như chúng ta thường thấy ở văn của Nguyễn Quang Sáng. Câu chuyện trong tác phẩm đã làm trào dâng những cảm xúc mãnh liệt nhất trong lòng mỗi độc giả.
Truyện xoay quanh đề tài tình cảm cha con anh Sáu, đặc biệt đến nhân vật bé Thu – một nhân vật có nội tâm đầy sự mâu thuẫn. Thu là một cô bé phải sống xa cha từ nhỏ. Tuy vậy trong trái tim ngây thơ, nồng nhiệt của bé Thu vẫn in đậm, chất chứa hình bóng người cha thân yêu qua những lần xem hình ba chụp. Ba – là cả một chuỗi dài nhớ nhung không bao giờ nguôi trong lòng Thu. Mặc dù rất yêu cha nhưng khi gặp cha Thu lại có những hành động hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình. Khi nấu cơm cái nồi cơm quá to, Thu cần phải có sự giúp đỡ của người lớn. Tình huống đó khiến chúng ta hồi hộp và cho rằng Thu sẽ chịu thua và gọi anh Sáu một tiếng “ba”. Nhưng thật bất ngờ, Thu nhất quyết không chịu gọi ba để nhờ vã. Qua đó, ta thấy cá tính của bé Thu thật mạnh mẽ. Vì lẽ gì Thu lại cứng đầu không chịu gọi anh Sáu là cha? Nguyên nhân là vết sẹo trên mặt anh Sáu . Thu không chấp nhận bất cứ lời giải thích nào kể cả mẹ nó – người mà Thu tin tưởng, đặt niềm tin nhiều nhất. Thu lăn lộn thờ dài khi nghe ngoại giải thích. Chắc có lẽ, Thu suy nghĩ mông lung lắm, ân hận lắm. Thu không nhận cha chỉ vì vết sẹo. Quả là những suy nghĩ trẻ con nhưng chính điều đó đã giúp cho câu chuyện trở nên sinh động, hấp dẫn. Thu chỉ muốn dành tình cảm cho người ba thân yêu mà hình ảnh vẫn khắc sâu trong tim nhỏ bé của mình. Đó chính là đỉnh cao của tình yêu thương. Những chi tiết “ đến giờ phút cuối cùng Thu đã bật lên tiếng ba xé lòng …” cùng với những biểu hiện “ dang cả hai chân ôm chặt lấy ba nó…” đã làm tăng thêm giá trị câu chuyện và giúp mọi người đọc chúng ta biết được “tình cảm cha con như một ngọn lửa bùng cháy không gì có thể dẫp tắt được.” Tình cảm của bé Thu dành cho ba mình thật ấm nồng, thiêng liêng quá.
Trong truyện tác giả không chỉ chú ý đến tình cảm của bé Thu mà tình cảm yêu thương con của anh Sáu cũng được nhắc đến rất nhiều. Tình cảm cha con trong lòng anh luôn tồn tại mãnh liệt. Trong những lúc ở chiến khu, lần nào vợ anh đến thăm cũng hỏi về con. Đó chiính là tình cảm yêu thương của người cha làm Cách Mạng xa nhà không được gặp con. Nhưng tình cảm của anh không được bé Thu chấp nhận, lúc đấy anh trở nên suy sụp và đáng thương. Anh vẫn dành tình yêu thương vô bờ bến cho con gái của mình.
Nhưng chuyện gì cũng có chừng mực, cuối cùng anh đã kiềm chế không nỗi và đã đánh con. Đánh con để giải tỏa bức xúc tinh thần. Điều đó càng chứng tỏ anh rất thương con. Với anh sự khao khát muốn được gặp con, được nghe con gọi ba từng giây từng phút, được chăm sóc nựng nịu con cũng không được đáp ứng. Ngược lại còn nhận được sự lạnh nhạt, lãng tránh của con. Đó là bi kịch mà chiến tranh đã mang lại. Chính nhờ chi tiết “anh dồn hết sức lực của mình vào việc làm chiếc lược …” đã giúp ta thấy được tình phụ tử trong lòng mỗi người cha là một tình cảm thiêng liêng, bất diệt. Tuy anh Sáu đã hi sinh nhưng tình phụ tử thì không thể chết được. Lúc hấp hối, “anh đưa tay vào túi móc cây lược” đưa cho anh Ba và nhìn một hồi lâu rồi tắt thở. Tuy không nói một lời nhưng chính cái nhìn của anh đã chất chứa biết bao nỗi niềm chưa được nói của anh Sáu - hình ảnh của người cha hết mực yêu thương con, cũng như bé Thu – một cô bé ương ngạnh nhưng cũng hồn nhiên, vô tư như bao đứa trẻ khác đã để lại trong lòng độc giả một ấn tượng sâu sắc.
Chiếc lược ngà với dòng chữ “Yêu nhớ tặng Thu con của ba” sẽ mãi là kỷ vật là nhân chứng hiện thân về nỗi đau mất mát người thân mà chiến tranh đã đem lại cho con người chúng ta. Qua tác phẩm này tác giả còn muốn gửi gắm đến cho bạn đọc một thông điệp: “Tình cảm gia đình là một tình cảm thiêng liêng xuất phát từ tận đáy lòng chuáng ta và sẽ trở nên bất diệt dù đứng trước những hoàn cảnh khó khăn”.
Truyện ngắn Chiếc lược ngà đã rất thành công trong việc kết hợp với miêu tả nội tâm nhân vật, xây dựng nhân vật nhất quán với tính cách. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất với góc nhìn của anh Ba – người bạn cùng chiến đấu với anh Sáu. Điều đó làm cho sự việc trở nên khách quan, tạo điều kiện cho người viết bày tỏ sự đồng cảm của mình với từng nhân vật. Hơn thế nữa, truyện lại có sự sắp xếp rất chặt chẽ với nhiều tình huống bất ngờ làm người đọc thấy hứng thú và hồi hộp như hòa nhập vào câu chuyện.
Truyện đã khơi lại khoảng thời gian đánh giặc giữ nước của các chiến sĩ,giúp ta thấy được sự mất mát và nỗi đau của chiến tranh đem lại. Tình cảm của cah con anh Sáu đã vượt qua thử thách của chiến trang để ngày càng thiêng liêng, ngời sáng, trường tồn và gắn bó với tình yêu quê hương, đất nước. Và cảm động hơn nữa trước tình cảm cha con ấm nồng, sâu nặng của hai thế hệ trên cùng một con đường Cách Mạng.
Truyện xoay quanh đề tài tình cảm cha con anh Sáu, đặc biệt đến nhân vật bé Thu – một nhân vật có nội tâm đầy sự mâu thuẫn. Thu là một cô bé phải sống xa cha từ nhỏ. Tuy vậy trong trái tim ngây thơ, nồng nhiệt của bé Thu vẫn in đậm, chất chứa hình bóng người cha thân yêu qua những lần xem hình ba chụp. Ba – là cả một chuỗi dài nhớ nhung không bao giờ nguôi trong lòng Thu. Mặc dù rất yêu cha nhưng khi gặp cha Thu lại có những hành động hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của mình. Khi nấu cơm cái nồi cơm quá to, Thu cần phải có sự giúp đỡ của người lớn. Tình huống đó khiến chúng ta hồi hộp và cho rằng Thu sẽ chịu thua và gọi anh Sáu một tiếng “ba”. Nhưng thật bất ngờ, Thu nhất quyết không chịu gọi ba để nhờ vã. Qua đó, ta thấy cá tính của bé Thu thật mạnh mẽ. Vì lẽ gì Thu lại cứng đầu không chịu gọi anh Sáu là cha? Nguyên nhân là vết sẹo trên mặt anh Sáu . Thu không chấp nhận bất cứ lời giải thích nào kể cả mẹ nó – người mà Thu tin tưởng, đặt niềm tin nhiều nhất. Thu lăn lộn thờ dài khi nghe ngoại giải thích. Chắc có lẽ, Thu suy nghĩ mông lung lắm, ân hận lắm. Thu không nhận cha chỉ vì vết sẹo. Quả là những suy nghĩ trẻ con nhưng chính điều đó đã giúp cho câu chuyện trở nên sinh động, hấp dẫn. Thu chỉ muốn dành tình cảm cho người ba thân yêu mà hình ảnh vẫn khắc sâu trong tim nhỏ bé của mình. Đó chính là đỉnh cao của tình yêu thương. Những chi tiết “ đến giờ phút cuối cùng Thu đã bật lên tiếng ba xé lòng …” cùng với những biểu hiện “ dang cả hai chân ôm chặt lấy ba nó…” đã làm tăng thêm giá trị câu chuyện và giúp mọi người đọc chúng ta biết được “tình cảm cha con như một ngọn lửa bùng cháy không gì có thể dẫp tắt được.” Tình cảm của bé Thu dành cho ba mình thật ấm nồng, thiêng liêng quá.
Trong truyện tác giả không chỉ chú ý đến tình cảm của bé Thu mà tình cảm yêu thương con của anh Sáu cũng được nhắc đến rất nhiều. Tình cảm cha con trong lòng anh luôn tồn tại mãnh liệt. Trong những lúc ở chiến khu, lần nào vợ anh đến thăm cũng hỏi về con. Đó chiính là tình cảm yêu thương của người cha làm Cách Mạng xa nhà không được gặp con. Nhưng tình cảm của anh không được bé Thu chấp nhận, lúc đấy anh trở nên suy sụp và đáng thương. Anh vẫn dành tình yêu thương vô bờ bến cho con gái của mình.
Nhưng chuyện gì cũng có chừng mực, cuối cùng anh đã kiềm chế không nỗi và đã đánh con. Đánh con để giải tỏa bức xúc tinh thần. Điều đó càng chứng tỏ anh rất thương con. Với anh sự khao khát muốn được gặp con, được nghe con gọi ba từng giây từng phút, được chăm sóc nựng nịu con cũng không được đáp ứng. Ngược lại còn nhận được sự lạnh nhạt, lãng tránh của con. Đó là bi kịch mà chiến tranh đã mang lại. Chính nhờ chi tiết “anh dồn hết sức lực của mình vào việc làm chiếc lược …” đã giúp ta thấy được tình phụ tử trong lòng mỗi người cha là một tình cảm thiêng liêng, bất diệt. Tuy anh Sáu đã hi sinh nhưng tình phụ tử thì không thể chết được. Lúc hấp hối, “anh đưa tay vào túi móc cây lược” đưa cho anh Ba và nhìn một hồi lâu rồi tắt thở. Tuy không nói một lời nhưng chính cái nhìn của anh đã chất chứa biết bao nỗi niềm chưa được nói của anh Sáu - hình ảnh của người cha hết mực yêu thương con, cũng như bé Thu – một cô bé ương ngạnh nhưng cũng hồn nhiên, vô tư như bao đứa trẻ khác đã để lại trong lòng độc giả một ấn tượng sâu sắc.
Chiếc lược ngà với dòng chữ “Yêu nhớ tặng Thu con của ba” sẽ mãi là kỷ vật là nhân chứng hiện thân về nỗi đau mất mát người thân mà chiến tranh đã đem lại cho con người chúng ta. Qua tác phẩm này tác giả còn muốn gửi gắm đến cho bạn đọc một thông điệp: “Tình cảm gia đình là một tình cảm thiêng liêng xuất phát từ tận đáy lòng chuáng ta và sẽ trở nên bất diệt dù đứng trước những hoàn cảnh khó khăn”.
Truyện ngắn Chiếc lược ngà đã rất thành công trong việc kết hợp với miêu tả nội tâm nhân vật, xây dựng nhân vật nhất quán với tính cách. Truyện được kể theo ngôi thứ nhất với góc nhìn của anh Ba – người bạn cùng chiến đấu với anh Sáu. Điều đó làm cho sự việc trở nên khách quan, tạo điều kiện cho người viết bày tỏ sự đồng cảm của mình với từng nhân vật. Hơn thế nữa, truyện lại có sự sắp xếp rất chặt chẽ với nhiều tình huống bất ngờ làm người đọc thấy hứng thú và hồi hộp như hòa nhập vào câu chuyện.
Truyện đã khơi lại khoảng thời gian đánh giặc giữ nước của các chiến sĩ,giúp ta thấy được sự mất mát và nỗi đau của chiến tranh đem lại. Tình cảm của cah con anh Sáu đã vượt qua thử thách của chiến trang để ngày càng thiêng liêng, ngời sáng, trường tồn và gắn bó với tình yêu quê hương, đất nước. Và cảm động hơn nữa trước tình cảm cha con ấm nồng, sâu nặng của hai thế hệ trên cùng một con đường Cách Mạng.
PHẠM MINH QUÝ
Được sửa bởi Admin ngày Sat Feb 19, 2011 5:10 pm; sửa lần 1.